ứng dụng p-adic vào LẠM PHÁT VĨNH CỬU (phần III/IV)
5. Lạm phát vĩnh cửu của vũ trụ được mô tả bằng biểu diễn cây p-adic
Các nhà vũ trụ học xem vũ trụ chúng ta chỉ là một
bong bóng giữa rất nhiều bong bóng không đếm xuể trôi nổi trong một vùng không
có hình dạng.Song không đếm xuể có nghĩa như thế nào? Nếu không đếm được thì
không tính được xác suất và không tính được xác suất thì không tiên đoán được
điều gì cả. Trong năm 2011 Paul Steinhardt xem vấn đề này thuộc bài toán đo đạc
(measure problem) trong vũ trụ học và lấy đó làm lý do để nghi ngờ lý thuyết
bong bóng của các vũ trụ.
Các nhà vũ trụ khác thì đặt vấn đề là phải tìm
cách giải quyết bài toán đo đạc. Các tác
giả [5a] Daniel Harlow, Steve
Shenker, and Douglas Stanford & Leonard Susskind (xem hình vẽ
7) đã sử dụng lý thuyết các số p-adic đề xây dựng mô hình lạm phát. Lý thuyết
này liên quan đến những vấn đề cơ bản của vật lý (vũ trụ song song, mũi tên thời
gian, vật chất tối và có thể cấu trúc nguyên tử của không thời gian gián đoạn). Như chúng ta biết vũ trụ được là
phẳng (smooth) và trở nên đồng nhất (uniform) nhờ hiện tượng lạm phát của một hệ
lớn hơn già hơn, một hệ thấm đầy năng lượng tối. Năng lượng tối đã làm cho hệ
không ổn định và làm cho các vũ trụ phân thành nhiều hạt nhân bong bóng
(nucleate) giống như các hạt mưa trong một đám mây. Vũ trụ của chúng ta phát
sinh từ quá trình đó.
Lạm phát được mô tả bằng cách chia các tế bào
thành hai (xét trường hợp p=2) như vậy
ta có từ một tế bào ta sẽ có 2 tế bào
sau bước đầu tiên.Nếu liên tiếp làm như thế
thì ta mô hình dãn nở theo hàm mũ
(exponential).
Chân không cuối cùng đóng vai trò quan trọng trong
lạm phát vĩnh cửu. Chân không cuối cùng là chân không từ đó không còn phân chia
nữa. Chân không với hằng số vũ trụ =0 là chân không cuối cùng.
Sau đây chúng ta sẽ làm bộc lộ
cấu trúc của mô hình tế bào.Quá trình phân chia tế bào có thể biểu diễn bằng một
đồ hình cây có thứ bậc (hierarchical tree) nghĩa là một cây có nhiều cành phát
triển theo nhiều thế hệ. Và cây có hình
học fractal: quả vậy dầu chúng ta nhìn gần bao nhiêu đi nữa thì chúng vẫn đồng
dạng với nhau, đó là đặc trưng của fractal.
Đồ hình cây gồm các nút
(nodes) và đường nối (link còn gọi là edges) và không có vòng kín nào cả. Cây
là phiên bản compắc của mô hình tế bào bắt đầu với một đường nối sau phân thành
2 cành. Mỗi cành lại phân thành 2 cành tiếp theo đến vô cùng.
Sự thay đổi màu trên hình 10 biểu
diễn sự « đột biến-mutation » trong các định luật vật lý từ vũ trụ mẹ,
điều này có nghĩa là trong các vũ trụ con các định luật vật lý có thể khác các
định luật vật lý của vũ trụ mẹ.
Trước khi tiếp tục hãy nhắc lại cấu trúc nhân quả. Có mối nhân quả giữa hai điểm
a & b nếu có một quỹ đạo đồng dạng thời gian (time-like) từ b đến a
và ta nói b là điểm quá khứ của a.
Hai điểm được gọi là không có
tiếp xúc nhân quả (causal contact) nếu không có một một điểm thứ ba nằm vào
tương lai nhân quả của hai điểm đó.
Một cấu trúc nhân quả là đồng
nhất (homogeneous) nếu bất kỳ 2 điểm nào vẫn liên quan đến nhau bởi một ánh
xạ (mapping) của hình học bảo toàn cấu trúc nhân quả.
Bây giờ trở lại hình học cây của
mô hình tế bào.
Mỗi nút có ảnh hưởng đến các
đường nối xuất hiện trong hướng tương lai . Tập các nút và đường nối bị ảnh hưởng
của một nút đã cho nào đó gọi là tương lai nhân quả của nút đó.
Các nhà vật lý cũng nghĩ rằng vũ trụ có một độ dài
nhỏ nhất khả dĩ đó là độ dài Planck, dưới dộ dài đó hấp dẫn mạnh đến nổi khái
niệm về không gian mất hết ý nghĩa. Số thực dẫn đến những khoảng cách 0 như vậy
không thích hợp cho một không gian gián đoạn, sử dụng chúng có thể vi phạm những
đối xứng của vật lý hiện đại.Viết lại các phương trình sử dụng p-adic các nhà
lý thuyết hy vọng nắm bắt được tính gián đoạn của không thời gian một cách có hệ thống như Igor Volovich (Viện
toán học Steklov, Moscow) đã chỉ rõ năm 1987.
Nhận xét
Đăng nhận xét